Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2013

SỰ THẬT TOÀN VẸN - CN MỪNG CHÚA BA NGÔI C 26-05-2013


Chúa Nhật Lễ Chúa Ba Ngôi Năm C
Toàn Bộ Sự Thật

X Lời Chúa: (Ga 16,12-15)
Khi ấy, Ðức Giêsu nói với các môn đệ rằng: 12 Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em, nhưng bây giờ anh em không có sức chịu nổi. 13 Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn, Người sẽ không tự mình nói điều gì, nhưng nghe gì, Người sẽ nói lại, và loan báo cho anh em biết những điều sẽ đến. 14 Người sẽ tôn vinh Thầy, vì Người sẽ lấy những gì của Thầy mà loan báo cho anh em. 15 Mọi sự Cha có, đều là của Thầy. Vì thế Thầy đã nói: Người lấy những gì của Thầy mà loan báo cho anh em".


 X Suy Niệm
"Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em,
nhưng bây giờ, anh em không có sức chịu nổi."
Ðức Giêsu khi sắp về với Cha,
đã chấp nhận giới hạn của các môn đệ.
Ngài chưa nói hết được những điều Ngài muốn nói,
nhưng Ngài không muốn ép họ phải cố hiểu.
Cần có thời gian, và nhất là cần Thánh Thần...
Ðức Giêsu chấp nhận ra đi khi việc huấn luyện còn dang dở.
Ngài chấp nhận mình không phải là vị thầy duy nhất:
Sau này, Thánh Thần sẽ dạy anh em mọi điều (Ga 14,26).
Ngài cũng chẳng phải là Ðấng Bảo Trợ duy nhất
vì còn một Ðấng Bảo Trợ khác đến sau Ngài (x. Ga 14,16).
Ngài đã vén mở cho các môn đệ thấy sự thật,
sự thật về Cha, về bản thân mình và về con người.
Nhưng Ngài biết rằng cần có Thánh Thần từ từ dẫn dắt
các môn đệ mới hiểu thấu và đi vào toàn bộ sự thật.
Vì lợi ích của họ, Ðức Giêsu sẵn sàng ra đi (x. Ga 16,7),
để nhường chỗ cho Ðấng Cha và Ngài sai đến.


Ðức Giêsu chẳng tìm mình, và Thánh Thần cũng vậy.
Thánh Thần chỉ có sứ mạng
là đưa con người đến với Cha và Con là Ðức Giêsu.
Ngài chẳng tìm vinh quang cho mình,
nhưng chỉ tìm tôn vinh và làm chứng cho Ðức Giêsu.
Cha cũng chẳng tim mình.
Cha chẳng giữ gì làm của riêng.
"Mọi sự Cha có đều là của Thầy" (c.15)
Cha là nguồn mạch luôn trào dâng qua Con.
Con là Con vì đón nhận tất cả từ Cha.
Tình yêu liên kết Cha và Con là Thánh Thần,
Khi chiêm ngắm thế giới của Thiên Chúa Ba Ngôi,
chúng ta thấy đó là một cộng đoàn lý tưởng.
Mỗi ngôi vị đều sống cho hai ngôi vị kia.
Yêu thương và hiệp thông với nhau đòi từ bỏ
Nhưng từ bỏ lại làm cho mỗi ngôi vị trọn vẹn là mình,
và sống trong hạnh phúc viên mãn.


Thiên Chúa của Kitô giáo là một cộng đoàn yêu thương,
nhưng thế giới của Thiên Chúa Ba Ngôi lại không khép kín.
Thế giới ấy vươn ra ngoài mình,
để cho hạnh phúc tuôn đổ trên toàn bộ công trình sáng tạo.
Cha yêu loài người đến độ sai Con Một làm người.
Con yêu loài người đến độ dám sống và chết cho họ.
Thánh Thần yêu loài người đến độ luôn ở bên để ủi an nâng đỡ.
Cả Ba Ngôi cùng nhau lo cho loài người.
Ước mơ lớn nhất của Ba Ngôi là đưa cả nhân loại
đi vào thế giới thần linh của mình,
để mỗi người được hưởng hạnh phúc làm con trong Chúa Con.
Thiên Chúa Ba Ngôi là tình yêu mở ra, chia sẻ, mời gọi.
Tình yêu đích thực bao giờ cũng khiêm hạ đợi chờ.
Chúng ta tự hỏi mình có sẵn sàng mở ra
để Chúa đi vào thế giới của mình
và để mình đi vào thế giới của Chúa không?



X Gợi Ý Chia Sẻ
Cha là Ðấng Sáng Tạo, Con là Ðấng Cứu Ðộ, Thánh Thần là Ðấng đem lại sự sống, sự canh tân, sự hiệp nhất. Bạn là hình ảnh Chúa Ba Ngôi, bạn thấy mình giống Ngài ở điểm nào?
Thế giới hôm nay bị đổ vỡ vì lòng ích kỷ của nhiều người, bị xâu xé giữa tôi và chúng ta. Mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi giúp gì để giải quyết vấn đề trên?



X Cầu Nguyện
Giữa một thế giới
đề cao quyền lực và lợi nhuận,
xin dạy con biết phục vụ âm thầm.
Giữa một thế giới say mê thống trị và chiếm đoạt,
xin dạy con biết yêu thương tự hiến.
Giữa một thế giới đầy phe phái chia rẽ,
xin dạy con biết cộng tác và đồng trách nhiệm.
Giữa một thế giới đầy hàng rào kỳ thị,
xin dạy con biết coi mọi người như anh em.


Lạy Chúa Ba Ngôi,
Ngài là mẫu mực của tình yêu tinh ròng,
xin cho các Kitô hữu chúng con
trở thành tình yêu cho trái tim khô cằn của thế giới.
Xin dạy chúng con biết yêu như Ngài,
biết sống nhờ và sống cho tha nhân,
biết quảng đại cho đi và khiêm nhường nhận lãnh.

Lạy Ba Ngôi chí thánh,
xin cho chúng co tin vào sự hiện diện của Chúa
ở sâu thẳm lòng chúng con,
và trong lòng từng con người bé nhỏ.
Nguồn: Trích Tập Manna C của Lm. An Tôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2013

Sức Mạnh Từ Trời Cao - CN VII PS - LỄ CHÚA THĂNG THIÊN


Chúa Nhật Lễ Thăng Thiên Năm C (12-05-2013)
Sức Mạnh Từ Trời Cao


 X Lời Chúa: (Lc 24,46-53)
Khi ấy, Ðức Giêsu hiện ra với các môn đệ và bảo: 46 "Có lời Kinh Thánh chép rằng: Ðấng Kitô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại, 47 và phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giêrusalem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. 48 Chính anh em là chứng nhân của những điều này.
49 "Và đây, chính Thầy sẽ gửi cho anh em điều Cha Thầy đã hứa. Còn anh em, hãy ở lại trong thành, cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao ban xuống".
50 Sau đó, Người dẫn các ông tới gần Bêtania, rồi giơ tay chúc lành cho các ông. 51 Và đang khi chúc lành, thì Người rời khỏi các ông và được rước lên trời. 52Bấy giờ các ông bái lạy người, rồi trở lại Giêrusalem, lòng đầy hoan hỷ, 53 và hằng ở trong Ðền Thờ mà chúc tụng Thiên Chúa.


 X Suy Niệm
Ðức Giêsu được đưa về trời khiến cả nhân loại hoan hỷ.
Con Thiên Chúa làm người, long đong với phận người,
nếm cái nghèo đói, nhọc nhằn, nếm nỗi khổ đau, cay đắng.
Cuộc đời Ngài tưởng như là một thất bại ê chề.
nhưng rồi Ngài đã được phục sinh, đã hiện ra,
và được khải hoàn đưa vào thế giới của Thiên Chúa.
Ngài từ Cha mà đến và lại trở về với Cha.
Sứ mạng Cha giao, tuy khó khăn, nhưng Ngài đã hoàn tất.
Ta cần chiêm ngắm giây phút Ngài được siêu thăng.
Ngài giơ tay chúc lành cho các môn đệ như vị thượng tế.
Ngài về trời trong tư thế đang chúc lành.
Chúc lành cho trái đất mà Ngài đã sống.
Chúc lành cho mọi người là người như Ngài.
Hôm nay chúng ta vui vì biết mình có người Anh trưởng
đã được nâng lên đến tột đỉnh vinh quang thần linh.
Con người đầu tiên với tất cả nhân tính như ta
đã được siêu tôn trên trời, dưới đất và nơi âm phủ.
Sự thành công của Ðức Giêsu là niềm hy vọng cho ta.
Cùng đi với Ngài trên con đường cheo leo ấy,
Chúng ta tin mình sẽ đến nơi mà Ngài đã đến.


Ðức Giêsu về trời sau khi hoàn thành sứ vụ dưới đất.
Ngài muốn ta trưởng thành và gánh lấy trách nhiệm.
Bước chân Ngài mới chỉ đi hết xứ Palestina bé nhỏ.
Còn cả một thế giới mênh mông ngút ngàn.
Còn bao dân tộc xa gần chưa hề nghe rao giảng.
Ngài muốn ta làm chứng nhân của Ngài đến tận thế.
Thiên thần bảo chúng ta không được khoanh tay nhìn trời,
vì còn quá nhiều việc phải làm trước mắt.
Chúng ta phải nhiệt tình xây dựng quê hương này
huynh đệ hơn, công bằng hơn, bác ái hơn, văn minh hơn,
để nó xứng đáng đón ngày Ngài trở lại.
Chúng ta không được khoanh tay nhìn trời,
nhưng lòng chúng ta lại phải thường xuyên hướng lên trời.
Xây dựng trái đất mà không hướng lòng về trời,
thì sẽ không tìm được câu trả lời tối ưu.
Chúng ta cần sức mạnh từ trên cao của Thánh Thần
để giải quyết những vấn đề chằng chịt của trái đất:
ma túy, trụy lạc, tham nhũng, ô nhiễm, nghèo đói
và nhất là vấn đề xây dựng con người.


Khoa học kỹ thuật tiến bộ làm cuộc sống nhẹ nhàng
nhưng cũng thường làm con người thêm nặng nề.
Con người như bị dính vào những sản phẩm mình tạo ra,
bị nô lệ cho những nhu cầu không có thực.
Trái đất này vẫn có sức thu hút ghê gớm
khiến ta muốn chọn nó làm quê hương vĩnh hằng,
và quên rằng quê thật của ta ở trên trời cao (Pl 3,20).
"Hãy tìm kiếm những điều trên cao" (Cl 3,1).
Ðừng dập tắt nỗi khát khao những điều cao cả.
Ước gì Chúa Giêsu, Ðấng được đưa lên cao,
kéo ta lên khỏi cái tầm thường ô trọc mỗi ngày.


 X Gợi Ý Chia Sẻ
Tiền bạc, tiếng tăm, khoái lạc làm người ta nặng nề. Còn bạn, bạn thấy mình nặng nề vì điều gì? Có cách nào thoát được không?
Ðời sống là một nỗ lực "bay lên cao" khỏi sức kéo xuống của vật chất và của cái tôi trì trệ. Có khi nào bạn được nhẹ nhàng mà bay lên khỏi sức kéo đó không?


 X Cầu Nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
Chúa đã yêu trái đất này,
và đã sống trọn phận người ở đó.
Chúa đã nếm biết
nỗi khổ đau và hạnh phúc,
sự bi đát và cao cả của phận người.
Xin dạy chúng con biết đường lên trời,
nhờ sống yêu thương đến hiến mạng cho anh em.


Khi ngước nhìn lên quê hương vĩnh cửu,
chúng con thấy mình được thêm sức mạnh
để xây dựng trái đất này,
và chuẩn bị nó đón ngày Chúa trở lại.
Lạy Chúa Giêsu đang ngự bên hữu Thiên Chúa,
xin cho những vất vả của cuộc sống ở đời
không làm chúng con quên trời cao;
và những vẻ đẹp của trần gian
không ngăn bước chân chúng con tiến về bên Chúa.
Ước gì qua cuộc sống hằng ngày của chúng con,
mọi người thấy Nước Trời đang tỏ hiện.
Nguồn: Tập Manna C của Lm. An Tôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

Dâng hoa



Mỗi khi nhận được những lẵng hoa tặng, tôi lại nhìn ngắm từng cánh hoa. Mỗi cánh hoa mang một ý nghĩa, chuyển tải một thông điệp. Có những loài chăm sóc đòi hỏi sự công phu, song vẫn không thiếu những nét tự nhiên, mọc giữa hương đồng gió nội. Mỗi loài hoa, cánh hoa lại mang chút hương thơm gửi cho đời và tặng cho người. Nhận được những lẵng hoa lại nhớ đến mùa hoa dâng.
Mùa hoa tháng năm, những bông hoa dâng Mẹ, ở đó gửi bao điều ước mong của đoàn con dâng Mẹ. Như từng đoá hoa, những bông hoa của hương đồng gió nội, những bông hoa của những lao công khó nhọc. Tất cả những điều ấy nói lên tấm lòng của đoàn con dâng Mẹ. Những nét đẹp tươi xinh được giữ gìn trong các nhân đức tự nhiên như hương đồng gió nội, những nhân đức đòi hỏi cố gắng vươn lên giữa ti tiện hằng ngày, cắt tỉa những gì xấu xí, chăm bón bằng những việc lành. Những đoá hoa dâng, biểu trưng lòng yêu mến Mẹ, như để tri ân Thiên Chúa qua cuộc đời xin vâng của Mẹ. Những màu sắc tươi xinh, những niềm hân hoan từ những lao đông hằng ngày sinh hoa kết quả. Tâm tình của lòng yêu mến như vẻ đẹp của những loài hoa tô điểm bộ mặt trái đất.

Mỗi loài hoa đặc trưng một ý nghĩa, như mỗi người là một cành hoa thiêng, được mời gọi góp mặt vào đại hội trần thế. Có loài hoa mọc trên cao, có loài hoa mọc sát đất, có hoa lâu tàn, có hoa sớm lụi. Có hoa rực rỡ nhưng cũng có loài hoa âm thầm kín đáo. Hoa nào cũng đẹp, đẹp bởi vì nét tự nhiên, đẹp vì đón nhận từ bàn tay yêu thương Thiên Chúa ban phát. Hoa nào cũng hài lòng với chính mình bởi làm nện vườn hoa tươi xinh. Không tị hiềm, không ghen ghét, không tranh chấp, như muôn hoa, tự nhiên dâng những những gì là chính yếu cùng với hoa khác. Không phân bì, trọng vọng hay thấp kém, hoa nào cũng có một ý nghĩa riêng biệt để làm phong phú vườn hoa. Trước nhan Thiên Chúa, mỗi người đều là một tình thân với Chúa. Thiên Chúa yêu thương từng người, với những gì là cá biệt, kể cả những khiếm khuyết và cả những điều tốt đẹp. Như hoa dâng lên, mỗi loài mỗi sắc và từng hương vị, Thiên Chúa đón nhận tất cả để trở nên tất cả trong mọi người. Nếu biết rằng, mỗi người là một cành hoa được Thiên Chúa yêu thương đón nhận, tại sao mỗi người lại không dâng trao, tín thác? Những muốn sống cho riêng mình tách khỏi những đoá hoa dâng kính, hoa ấy có ích gì khi chỉ sống cho riêng mình? Thế nên, dâng hoa cũng là nhắc nhở ý thức mỗi người là một đặc sắc, ân sủng cho đời; nếu không dâng gì, cuộc sống vô nghĩa và lạc long trong cô đơn thất vọng.

Dâng hoa, không chỉ là hoa của màu sắc, của hương vị, hoa ấy là tượng trưng tấm lòng. Có vui, có buồn, có lo âu, hy vọng, có cậy trông và tín thác. Hoa ấy, đại diện cho nhiều tâm tình khác nhau đã thấm thía qua dọc đường gió bụi. Dâng hoa, dâng những tấm lòng, khi sầu héo mang màu thương đau, khi tươi vui rạng rỡ, dâng lên để mong được biến đổi. Cuộc sống luôn mong được biến đổi, nhờ biến đổi mà cuộc sống vươn lên từng ngày, thăng tiến hơn, như hoa sẽ dâng hương cho đời, dù sớm nở tối tàn, nhưng cũng đã thi hành xong bổn phận một đời dâng tặng.

Dâng hoa, tượng trưng những nỗ lực sau khi đã hoàn thành trong cuộc sống, dâng những phút giây cuối cùng sau cuộc đời hoàn tất. Dâng để thuộc về mãi mãi trong đời sống linh thiêng, cắt đứt khỏi cõi tục, xa lìa nhân thế, bước ra khỏi trần gian trong màu sắc tươi vui và trong tay vẫn cầm cành nguyệt quế bước vào cõi vinh quang.

Dâng hoa, một mùa dâng hoa nhắc nhở bao nhiêu điều cho cuộc sống. Tươi nở như hoa, rạng rỡ như sắc màu, thơm tho cho đến cõi thiên đường. Một đời đã nỗ lực, để sống trong hồn nhiên, khỏi vòng tục luỵ. Một đời đã làm cho đời đượm hương sắc, và cuối cùng đến quỳ dâng Chúa một đời đã hoàn tất. Xin Người đón nhận cuộc đời như đóa hoa thiêng dâng hiến.

Một đời xin được như Mẹ: “Gần bùn chẳng hôi tanh mùi bùn.”

Lm. Giuse Hoàng Kim Toan

Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2013

ĐẾN VÀ Ở LẠI TRONG TÌNH YÊU - CN VI PS C 05-05-2013


Chúa Nhật 6 Mùa Phục Sinh Năm C
Ðến Và Ở Lại

X Lời Chúa: (Ga 14,23-29)
Khi ấy, Ðức Giêsu nói với các môn đệ rằng: 23 "Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha của Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha của Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy. 24 Ai không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Và lời anh em nghe đây không phải là của Thầy, nhưng là của Cha, Ðấng đã sai Thầy. 25 Các điều đó, Thầy đã nói với anh em, đang khi còn ở với anh em, 26 Nhưng khi Ðấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Ðấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em. 27 Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không như thế gian ban tặng. Lòng anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi. 28 Anh em đã nghe Thầy bảo: "Thầy ra đi và đến cùng anh em". Nếu anh em yêu mến Thầy, thì hẳn anh em đã vui mừng vì Thầy đến cùng Chúa Cha, bởi vì Chúa Cha cao trọng hơn Thầy. 29 Bây giờ, Thầy nói với anh em trước khi sự việc xảy ra, để anh em tin khi sự ấy xảy ra.


 X Suy Niệm
Khi được hỏi Ðức Kitô hiện diện ở đâu,
chúng ta thường nghĩ ngay tới nhà thờ, nhà Tạm.
Tiếc thay lắm khi chúng ta dừng lại ở đó.
Chúng ta ít nghĩ đến một lối hiện diện khác của Ngài.
Không phải chỉ là ở với, ở bên, ở trước mặt,
mà còn là ở trong con người yếu đuối của ta.
Chúng ta ít nghĩ, vì chúng ta không dám tin
vào hồng ân quá đỗi lớn lao đó.
Chính vào lúc sắp chia tay các môn đệ để về với Cha,
Ðức Giêsu đã long trọng loan báo chuyện Ngài ở lại:
"Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy,
Cha của Thầy sẽ yêu mến người ấy.
Chúng ta sẽ đến với người ấy
và sẽ làm nhà nơi người ấy" (Ga 14,23).
Ðại từ Chúng Ta ở đây để chỉ Chúa Cha và Chúa Con,
mà ở đâu có Chúa Cha, Chúa Con thì cũng có Thánh Thần.
Vì yêu Ðức Kitô, tôi được đón nhận thế giới Ba Ngôi.
Vì yêu tôi, Ba Ngôi muốn đến thăm tôi và cư ngụ tại đó.
Trong tình yêu hai chiều này, thiên đàng chớm nở.
Thiên đàng thật gần, ngay trong lòng tôi.
Thiên đàng ấm áp ở nơi nghèo hèn, bé nhỏ,
nơi tâm hồn biết yêu Ðức Kitô và tuân giữ lời Ngài.
Ðôi khi tôi cần tự hỏi Thiên Chúa có ở trong tôi không.
Tôi có cảm nghiệm được chút nào sự hiện diện đó chăng?
Có bao giờ tôi thờ lạy sự hiện diện đó của Ngài không?
Kitô hữu không chỉ là bạn hữu của Ðức Kitô,
mà còn là người có Ðức Kitô nơi chính mình.
Họ là những cung thánh, những nhà thờ lưu động.
Họ không chỉ chứa đựng Ðức Kitô như một Nhà Tạm,
họ còn nên một với Ngài trong tình yêu.
Các bí tích chúng ta lãnh nhận đều nhằm mục đích
làm cho tình yêu giữa ta với Ðức Kitô được lớn lên.
Trước khi tôi rước lễ, Ðức Kitô đã ở trong tôi rồi.
Sau khi tôi rước lễ, Ngài cũng chẳng bỏ tôi.
Nhưng mỗi lần rước lễ, sự hiện diện Ngài lại tăng trưởng.
Ngay cả khi không thể đến nhà thờ,
tôi vẫn có thể gặp Ðức Kitô nơi cung lòng mình.
Chỉ cần để lòng mình lắng xuống,
là tôi có thể gặp Ngài và bước vào cuộc đối thoại.


"Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy"
Yêu mến Ðức Kitô không phải chuyện dễ.
Yêu một người ta chưa gặp mặt và sống xa ta 20 thế kỷ.
Giữ lời Ðức Kitô chẳng phải chuyện dễ.
Lời đòi chúng ta ra khỏi mình và bay lên cao.
Chính Thánh Thần sẽ giúp ta thấy Ðức Kitô thật gần
để có thể say mê Ngài,
thấy Lời Tin Mừng trở nên sống động và bừng sáng
để giải quyết những vấn đề mới nảy sinh.
Hội Thánh của chúng ta sẽ là một Hội Thánh vô hồn,
nếu chẳng có sự hiện diện của Chúa nơi lòng các tín hữu.



X Gợi Ý Chia Sẻ
Trong thánh lễ, linh mục chúc bình an cho giáo dân và mời họ chúc bình an cho nhau. Bạn thấy mình có bình an hơn nhờ tham dự thánh lễ không? Theo bạn, thế nào là người có tâm hồn bình an?
Bạn có quen ai mà bạn tin là có Chúa ở trong người ấy không? Dựa vào đâu mà bạn tin như vậy?



X Cầu Nguyện
Ngài đã xuống tận đáy lòng con,
xin cho con chỉ tập trung
và tận đáy lòng con.
Ngài là thượng khách của lòng con,
xin cho con bước vào nhà
là chính đáy lòng con.
Ngài chọn cư ngụ trong lòng con,
xin cho con biết ngồi yên
ngay tại đáy lòng con.
Duy Ngài ở lại trong con,
xin cho con biết chìm sâu
xuống tận đáy lòng con.
Duy Ngài hiện diện trong lòng con,
xin cho con biết xóa mình
khi Ngài ở bên con.
Khi con đã gặp Ngài,
không còn con và Ngài nữa.
Con chẳng là gì cả,
và Ngài là tất cả.
(theo Swami Abhisiktananda)